Dĩ nhiên cha mẹ nào mà chẳng yêu con.
Nhưng một lời nói dịu dàng trong một khung cảnh thích hợp hẳn sẽ làm trẻ rất
vui sướng. lời nói ấy cùng với cái nắm tay, cái vuốt tóc hay một cái ôm thật
chặt hoặc một nụ hôn không chỉ cho trẻ có cảm giác được yêu thương mà chính
chúng ta cũng dâng tràn xúc cảm. Vì vậy, lời nói đó, những hành động đó càng
tạo sự gắn bó giữa cha mẹ và con hơn.
2.
Con của ba/mẹ ngoan lắm!
Có thể vì lý do chủ quan hoặc quá nghiêm
khắc, ta hay thấy con mình có nhiều tật xấu, nhưng thay vì thường xuyên la rầy
con thì tốt hơn hết là thường nêu những ưu điểm của con, để chúng phát huy.
Đồng thời, lựa một lúc thích hợp, bạn nhẹ nhàng nhắc lại những khuyết điểm để
chúng sửa chữa.
3.
Bạn ấy giỏi và con cũng rất giỏi.
Một lời khen thái quá có thể khiến trẻ tự
đề cao mình và khiến chúng dễ chủ quan, kiêu ngạo mà ít chịu phấn đấu, rèn
luyện. Bạn nên tìm những lời khen đừng quá "bốc" như "thiên tài", "thần đồng"...
Đôi khi tìm những cách so sánh những cái giỏi của con bạn với cái hay của những
đứa trẻ khác để động viên con, đồng thời kích thích sự phát triển của trẻ (để
được giỏi như bạn).
4.
Con tự đứng lên được mà, không sao đâu!
Trẻ con ngã là chuyện thường xuyên. Nếu
xuýt xoa "Con có sao hông? Con đau chỗ nào?"... dễ làm trẻ cảm thấy "sự té ngã"
của mình là điều kiện được cha mẹ quan tâm đặc biệt. Sự bình tĩnh quan sát (nếu
con ngã không quá nặng) và động viên con tự đứng lên là cách giúp trẻ thấy sự
té ngã đó không quá nghiêm trọng và có thể vượt qua một cách dễ dàng. Đó là
cách tạo cho trẻ không ỷ lại và có ý thức tự lập cao ngay từ bé.
5.
Ba/mẹ hiểu ý con rồi nhưng để mình bàn với mẹ/ba xem sao!
Tự nhiên, con trẻ bất ngờ đòi một thứ gì
đó, một món đồ chơi chẳng hạn. Nhiều khi ta không thích và vội dập tắt ngay
lòng ham muốn của con khiến trẻ thất vọng và ít nhiều mất lòng tin ở cha mẹ; hoặc
có khi ta bằng lòng và đồng ý ngay, cũng có thể sẽ tạo thành "tiền lệ" không
tốt. Nên có một sự "hoãn binh" có thể thực hiện vào một dịp khác thích hợp,
hoặc từ chối khéo: "Mẹ/ba bàn với ba/mẹ rồi. Ba/mẹ nói món đồ chơi đó không hợp
với con. Để ba mẹ chọn cho con món khác"... Nói chung là ta nên chủ động thay vì
để con trẻ tác động, lôi kéo!
6.
Dạ, có ba/mẹ đây!
Bạn đừng cho là ngược đời. Nhất là khi bé
vừa biết nói, nên tạo cho trẻ có những ấn tượng về những ngôn từ đầu tiên mà nó
sẽ phải nói thường xuyên, như dạ, thưa, vâng... Đầu óc non nớt của trẻ sẽ cảm
nhận được ngay rằng: ba mẹ còn dạ với mình thì phải dạ khi ba mẹ gọi thôi!
7.
Cảm ơn con!
Con giúp bạn một điều gì đó, câu đầu tiên
bạn nên nói là lời cảm ơn. Điều đó sẽ làm cho trẻ cảm thấy mình trở nên quan
trọng và kích thích chúng "nhiệt tình" làm những việc khác. Lời cảm ơn còn giúp
chúng có thói quen cảm ơn khi được ai đó giúp đỡ.
8.
Con có muốn giỏi giống ba/mẹ không?
Hầu hết các đứa trẻ đều hình dung về một
người anh hùng là ba hoặc mẹ chúng. Khi trẻ chưa ngoan, hãy gợi lại ý thức và ý
tưởng cho trẻ về người anh hùng mà nó sẽ phấn đấu, với hình mẫu ngay trong gia
đình bạn. Tất nhiên, điều này buộc chúng ta phải thực sự gương mẫu với con cái.
9.
Mẹ/ba cũng nghĩ vậy!
Một đứa trẻ ngoan là trẻ thường chia sẻ
với cha mẹ về một vấn đề nào đấy. Vì vậy chúng ta cố gắng đừng lặng im với trẻ.
Tốt hơn hết, hãy chia sẻ, đồng tình với chúng. Nếu thấy con sai thì sau đó nhẹ
nhàng uốn nắn, đại loại: "Hồi nhỏ mẹ/ba cũng nghĩ vậy, nhưng lớn lên mẹ/ba lại
thấy khác..." hoặc "Con nghĩ đúng đó, nhưng ngoài ra, điều đó còn..."...
10.
Ba/mẹ xin lỗi con!
Có lúc bạn cũng có lỗi lắm chứ! Chẳng hạn
quên làm việc gì đó cho con, hoặc làm sai. Đừng ngại ngùng mà nói lời xin lỗi
và nên sớm tìm cách khắc phục. Điều đó khiến cho trẻ giữ được lòng tin với cha
mẹ, cũng như tạo cho trẻ có được sự bình đẳng, sự tôn trọng và từ đó trẻ có
thói quen xin lỗi.