CHA MẸ VÀ CON VÀ... |
Con cái: * Mẹ lúc nào cũng mong em tốt nhất, mẹ đòi em phải hoàn hảo. Mẹ lúc nào cũng muốn em tốt hơn và tốt hơn. Mẹ chỉ muốn giành phần đúng cho mình, nhưng em không biết xử sự thế nào cho phải, để không bị cho là hỗn... (Chris, 14 tuổi, chocolat@) * Mẹ cháu là một người tương đối hiền lành nhưng khi cháu làm sai việc gì là mẹ lại la mắng và xỉ nhục cháu rất nhiều. Xin hỏi cháu phải làm sao đây? (LM, 15 t, lamminh@) * Em đang rất buồn vì chuyện học hành không như ý muốn, có lẽ chính vì sự kỳ vọng quá nhiều của gia đình đã làm cho em thấy hụt hẫng và chán nản... (P, 22 tuổi, miennam@) * Ngày mai là thi rồi mà trong đầu em trống trơn. Nếu em rớt thì chỉ còn nước đi tự tử... (G, 18 tuổi, frei@) * Yêu cầu của cha mẹ là phải học cho thiệt giỏi để bằng bạn bằng bè, áp lực ấy khiến rất nhiều bạn trong lứa tuổi chúng em tỏ ra rất sợ hãi và thường nghĩ bậy khi bị điểm xấu hay có vấn đề ở nhà trường mà không dám tỏ bày cùng cha mẹ... (thuankhiet@) * Làm thế nào để ở tuổi này chúng em có thể sống thật với chính mình, có thể nói với ba mẹ rằng chúng em muốn sống một cuộc sống mà chúng em lựa chọn chớ không phải theo sự sắp đặt của ba mẹ (huynhthi, 16 tuổi, nhoc@) Cha mẹ: * Tôi có con trai học lớp 7, đúng là cái tuổi chưa lớn hẳn và không còn trẻ con nữa. Tôi thực sự lo lắng vì không biết trước diễn biến tâm lý của các cháu. Nên cư xử thế nào khi cháu mắc lỗi... (NMH, m-huong@) * Con tôi học lớp 8, có hiện tượng lười học, nói dối, bắt đầu mê games online, nói năng cộc lốc, muốn gần gũi cũng khó. Nói nhiều sợ cháu nhàm chán. Có cách gì giúp cháu bớt mê games và ham học trở lại? (NTT, 47 t) * Tôi có đứa con trai, năm nay đang học lớp 8. Cháu có những biểu hiện làm tôi không thể nào hiểu được. Cháu tự nhiên bắt chước chúng bạn bấm lỗ tai, nhuộm tóc... Tôi đã la và đánh cháu. Cháu rất ngoan nhưng dạo này tôi không thể hiểu nổi những việc làm của cháu... (quangvo@) * Con gái tôi đang học lớp 11, không thích ở gần mẹ, thích đi xa. Tôi không biết hiện nay cháu đang nghĩ gì... (Xuân, 50 tuổi, mais@) * Con trai tôi 17 tuổi, ngoan và giỏi. Chỉ tội lúc này cháu hay phản ứng lại với tôi... Tôi lo quá. Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu. Tôi phải làm gì đây? (HM, 47 tuổi, Phuong@ship). Và... Tôi phải làm gì đây? Cháu phải làm sao đây? Như là những tiếng kêu không có lời đáp. Trong thời đại mà chỉ cần nhấc con chuột, cả thế giới đã ở trong lòng bàn tay, vậy mà con người - những người tưởng là thân thiết nhất như cha mẹ và con cái - đã như ngày một cách xa. Vì sao? "Tôi chỉ có mình cháu và tôi rất thương cháu!". Lẽ nào "rất thương" lại là nguyên nhân dẫn đến cắn đắn nhau, phiền trách nhau, ghét bỏ nhau, thậm chí... hận thù nhau? Tuổi mới lớn, tuổi vị thành niên là một tuổi đặc biệt khó khăn. Đó là tuổi của lúng túng, hoang mang, của lo âu và sợ hãi. Tuổi của buổi chưa định hình, còn loay hoay tìm kiếm. Nhưng đó cũng là tuổi của mộng mơ, của lý tưởng, hoài bão và nhiệt huyết... Thấu cảm, Tôn trọng và Chân thành là những nguyên tắc quan trọng cho cả cha mẹ và con cái trong tuổi khó khăn này. Phải chăng nhiều khi thương con, ta đã muốn con cái phải giống mình, phải đi vào đường ray của mình đã vạch; ta đã phủ đời con bằng cái bóng của mình, che khuất ánh mặt trời của những hạt mầm đang vươn? BS Đỗ Hồng Ngọc (Táp chí Sức khoẻ TP HCM số 143 7/2008) |
|